Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

VỊ QUÊ

Nơi đất mẹ Thanh Nho yêu dấu
Càng xa càng thấu hiểu tình quê
Thuần nông chân chất mọi bề
Yêu thương nhớ hẹn nhau về Phong Sơn
Đặc sản trám thơm ngon béo bổ
Giống hồ tiêu hạt nhỏ thơm cay
Người về thỏa thích đắm say
Hương tình dào dạt… nơi này quê tôi
Chè xanh chát kính mời khách quí
Vại nhút chua tinh túy vị quê
Nếp nhà xinh chốn Sơn khê
Trà Phong tiền khởi… mô tê rộn ràng
Cam chanh quí ruột vàng thơm ngọt
Vạc, sắn bùi rờm vọt cũng ghen
Thập phương khách đến thầm khen
Quê hương tươi đẹp… vững nền tương lai
23/10/2015


Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

SUY NGẪM VỀ MỘT BÀI THƠ “CẢ NHÀ KHÁNG CHIẾN”

 

Bác Hồ Viết thơ ca ngợi Phụ nữ, đó là tình cảm và tấm lòng rộng mở đầy thương yêu của Bác. Đọc nhiều thơ của Bác thì cơ bản là Bác luôn thể hiện sự quan tâm, cảm thông sâu sắc tới người phụ nữ, quan tâm nhất vè sự hy sinh mất mát, quan tâm đến sự bình đẳng, quan tâm về sự giáo dục, quyền lợi của người phụ nữ.Đồng thơi Bác cực kỳ quan tâm tới sự hy sinh thầm lặng, sự chịu đựng thiệt thòi của phụ nữ, đòi hỏi sự công bằng xã hội. Do vậy bác đã đấu tranh để giải phóng phụ nữ, thực hiện bằng được quyền tự do bình đẳng và sự phát triển toàn diện của người phụ nữ

Bác Hồ luôn luôn biết tận dụng mọi cơ hội kể cả trong nước và Quốc tế, tranh thủ mọi thông tin, mọi phương diệu đấu tranh nhắm bảo vệ Phụ nữ, nó đã trở thành một động lực mạnh mẽ, một nhân cách thực thụ, những chủ đề về người phụ nữ thì bác hồ hết sức quan tâm và chú trọng, trong các tác phẩm thơ ca, văn xuôi cũng vậy Bác luôn quan tâm sâu sắc tời vấn đề về Phụ nữ.

Ngoài những bài thơ của Bác hồ đã được in trên các sách báo mà tôi đã được đọc, được học, thì tôi còn được đọc một bài thơ của Bác Hồ được một đồng chí sinh hoạt cùng chi bộ chép tay mang tới. Một bài thơ tứ tuyệt lục bát tôi đọc có 2 lần là thuộc ngay. Quả đúng là Bác Hồ có một tấm lòng đầy rộng mở, yêu thương hết mực, một sự thấu hiểu tường tận, một sự cảm thông sâu sắc, một sự động viên khéo léo, nó thể hiện tấm lòng cao cả vô biên của Bác Hồ, một tứ thơ xuất phát từ trái tim yêu thương, đồng cảm.

Cái tình thương bao la của Bác nó bao trùm lên khắp thế giới, đi đến đâu cũng được nhân dân yêu mến, dành cho Bác những tình cảm đẹp đẽ nhất.

Vào thời kỳ mặt trận Việt Minh, Bác Hồ đã kêu gọi phụ nữ: Bây giờ cơ hội đã gần/Đánh Tây, đánh Nhật, cứu dân cứu nhà/Chị em cả trẻ lẫn già/Cùng nhau đoàn kết để mà đấu tranh/Đua nhau vào Hội Việt Minh/Trước giúp nước sau giúp mình mới nên. (Ca phụ nữ)

Đúng là trong tình thế cấp bách Bác đã rất khéo léo kêu gọi phụ nữ cùng góp sông sức để giải phong dân tộc, giải phóng  khỏi ách nô lệ, giải phóng chính mình. Bác biết phát huy sức mạnh tổng hợp của toàn dân, sức mạng và tài năng của phụ nữ Việt Nam. Trong thơ của bác  thì sự sống dậy của những trang sử hào hùng của dân tộc, mà không thể không nói đến những nữ tướng lừng danh như Bà Trưng, Bà Triệu, Nữ tướng Bùi Thị Xuân, Anh Hùng mạc Thị Bưởi…

Trở lại với bài thơ mà đồng chí Mai Sơn cho tôi đọc với nội dung:

Nhan đề “Cả nhà kháng chiến”

Con đi đi, đi đi con/ Đánh Tây để giữ nước non Lạc Hồng/ Bao giờ kháng chiến thành công/ Con về giúp mẹ vun trồng lúa khoai. (bút danh C.B)

Theo như lời  Bác Mai Sơn(Nguyễn Huy Khoa) thì đây là bài thơ của Bác Hồ viết tặng cụ Nguyễn Thị Đào(tên thường gọi theo chồng là cụ Nguyễn Thị Vĩnh), nhân chuyến về thăm gia đình cụ tại Tam Đảo- Vĩnh Phúc. Cụ Vĩnh là mẹ ruột của Bác Mai Sơn, cụ sinh cùng năm với Bác Hồ (1890) tại làng Lã Điền thuộc huyện Mỹ Lộc (Nam Định). Mẹ sinh được 6 người con, 5 trai, 1 gái - cả 6 người đều là chiến sĩ tham gia kháng chiến chống Pháp; trong đó, 5 người con trai từng được mệnh danh là “Ngũ hổ” núi rừng Tam Đảo, lần lượt là Nguyễn Huy Minh (bí danh là Thạch Sơn), Nguyễn Huy Mục (bí danh là Tam Sơn), Nguyễn Huy Tân (bí danh là Ngân Sơn), Nguyễn Huy Văn (bí danh là Kim Sơn), Nguyễn Huy Khoa (bí danh là Mai Sơn).

Bài thơ của Bác ý thay lời cụ Vĩnh dạy bảo các con của cụ như vậy.

Đọc xong bài thơ tôi thuộc ngay và tôi đã đọc cho rất nhiều người nghe, kể cả một số giáo viên dạy văn, họ cũng bảo chưa được đọc bài thơ này của Bác bao giờ. Một bài thơ qúa hay, quá sâu sắc của Bác hồ nhưng tại sao lại không được đưa vào sách vở? càng đọc tôi càng thấy hay và thấm thía.

Tâm sự cùng Bác Mai Sơn thì được biết hiện nay bác đang làm mọi thủ tục đẻ nhà nước truy phong danh hiệu bà mẹ Việt Nam Anh hùng cho cụ Nguyễn Thị Đào, Cụ đã vì dân vì nước dâng tất cả 6 người con cho Tổ quốc. Cụ thật xứng đáng là một bà mẹ Việt Nam Anh hùng. Đối với gia đình Cụ Nguyễn Thị Đảo thì có thể viết lên đây hàng vài ba chục trang giấy chưa chắc đã hết công lao giúp đỡ cách mạnh trong hai cuộc khách chiến trường kỳ của dân tộc. Mà ở đây tôi muốn đi sâu về bài thơ là chính.

 Lời thơ trong thơ đó là lời của một người mẹ nói riêng, và cũng là lời của những bà mẹ nói chung, và cũng chính là lời của non nước, của tình nhà nghĩa nước gắn bó , hòa quyện với nhau, tiền tuyến với hậu phương là một, một niềm tin yêu tuyệt đối mãnh liệt.

Chỉ có 3 từ viết đi, đảo lại: Con đi đi, đi đi con. Sao mà hay đến thế, tuyệt vời đến thế, cao thượng đến thế.

Con đi đi, lời người mẹ rất nhẹ nhàng, khuyên bảo, nhưng đi đi con nó như một mệnh lệnh khấn cấp, mạnh mẽ dứt khoát được bật ra trong tinh thần yêu nước vô hạn. Chỉ có người mẹ có tấm lòng cao thượng, giàu lòng nhân ái thì mới nói được như vậy, bởi lẽ khuyên con, lệnh cho con ra đi khi nước sôi lửa bỏng, toàn dân tộc đang bị áp bức bóc lột của bạn đế quốc thực dân, của bè lũ cướp nước và bán nước. Trước tình thế đó mẹ đã không ngần ngại khuyên bảo và ra lệnh cho con phải đi và đi ngay để đánh Tây, cứu nước non nhà. Lời thơ như một  lời hiệu triệu thôi thúc lòng người. Dẫu mẹ biết rắng các con của mẹ đi đành tây, là đi vào nơi nguy hiểm , mà có thể là hy sinh, mẹ sẽ mất đi những đứa con rứt ruột đẻ ra. Nhưng mẹ hiểu rằng Tổ quốc là trên hết, phải biết cống hiến hy sinh vì sự tự do độc lập, vì sự sinh tồn của con cháu Lạc hồng.

Một sự tin tưởng tuyệt đối vào đường lối lãnh đạo tài tình của Đảng, một niềm tin chiến thắng của phía chính nghĩa, và hy vọng một ngày chiến thắng các con mẹ được trở về bêm mái ấm gia đình, nơi làng quê núi rừng nhỏ bé, một ước mơ đơn sơ giản dị, rất đời thường của mẹ, thật đúng là một người mẹ hiền thục, không mơ ước quyền cao chức trọng, không cần đến sự đền đáp công lao của sự cống hiến hy sinh cho đất nước mà chỉ cần các con cu cứ đi, đi cho đến ngày kháng chiến thành công. Và sau cái ngày đó thì mẹ chỉ cần một điều hết sức giản dị: “Con về giúp mẹ ngoài đồng lúa khoai” đúng là một tấm lòng cao cả, đáng trân trọng.

Tôi nhớ lại Bác đã tặng phụ nữ Việt Nam 8 chữ vàng: “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang” quả đúng như vậy.

Về bài thơ thiết nghĩ cần phải đưa vào sách giáo khoa để giảng dạy cho thế hệ con cháu.

21/10/2015


Bùi Văn Thanh

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

TUỔI NĂM NHĂM

TUỔI NĂM NHĂM

Năm nhăm đã đến quá vui mừng
Thiệp chúc xa gần mãi chẳng ngưng
Bạn hữu sum vầy duyên thắm đượm
Thi huynh cởi mở nghĩa tươi bừng
Thêm năm mạnh khỏe tiền tài thuận
Cộng tuổi an bình phúc lộc ưng
Cuộc sống muôn màu luôn thỏa nguyện
Năm nhăm đã đến quá vui mừng

16/10/2015


Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

Ý ĐẢNG LÒNG DÂN



Con đường đổi mới dựng xây
Lòng dân ý đảng càng say càng nồng
Phất cao vút ngọn cờ hồng
Tinh thần đổi mới tỏ thông tận tường

Đời chẳng quản gió sương
Xây con đường đổi mới
Dưng xây đường đổi mới
Lòng dân luôn phấn khởi
Ý đảng mái rạng ngời
Ngôi sao sáng giữa trời
Đảng đưa đường dẫn lối
Đảng tiên phong dẫn lối
Quân dân không từ chối
Quystd chí với bền gan
Nhiệt huyết mãi dâng tràn
Xây quê hương giáu đẹp
Dựng nước nhà giàu đẹp

Việt Nam anh dũng kiên cường
Tưng bừng hội nhập con đường vinh quang
Non sông rạng rỡ huy hoàng
Lòng dân ý đảng  lại càng đắm say

Tay nắm chặt bàn tay
Quê đổi mới từng ngày
Hay lòng dân ý đảng
Đẹp lòng dân ý đảng

Cuộc đời thêm tỏa sáng
Kiêu hãnh với năm châu
Hòa nhập bước toàn cầu
Ơn sâu công Đảng- Bác
Nhớ công ơn Đảng - Bác

Lòng dân ý đảng đã thuần
Quê hương xô viết thấm nhuần càng sâu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Bây giờ đổi mới dài lâu vững bền.

1/10/2015







NGƯỜI ÂM KỂ CHUYỆN


Cụ ông vừa chết được 3 ngày, trên đường về âm phủ gặp ngay cụ bà.
- Ông ơi! từ ngày tôi đi xa đến nay trên trần gian, gia đình mình có làm thêm được gì không?
- Bà ạ! Từ lúc bà đi đến giờ tôi chỉ làm  được có 3 chữ thôi.
- Chữ gì vậy ông?
- Bà có nhớ câu nói của Bác Hồ không?
- Có chứ, câu đó có chín chữ thôi mà làm sao tôi quên được.
- Ừ thì tôi lúc nào cũng nhớ trong tâm, quyết tâm thực hiện cho bắng được, nhưng cố gắng mãi mới làm được một phần ba.
- Chữ nào thì ông nói ngay đi, sốt ruột quá
- Ba chữ đầu đó bà.
- Không có gì.
- Đúng rồi
- Thôi thế cũng được, nếu có nhiều tiền của để lại, thì thằng lớn nó ăn nó phá hư thân.
- Bà biết không, hôm tôi nằm viện thằng cả nói...
- Nó nói sao?
- Nó nói với tôi, bố an tâm, con sẽ thay bố làm thêm một vài chữ nữa.
- Thế nó có nói chứ nào không?
- Thì cứ chữ tiếp theo đó mà làm
- Không có gì quí
- Nó mà cố gắng thê hai chữ thì tốt
- Không có gì quí hơn
- Thế cũng được, cứ thằng cháu đích tôn nó tự làm lấy, có nhiều tiền của cha ông để lại nó hư hỏng, nghiện ngập thì mất nòi, họ nhà ông mấy đời độc đinh rồi
- Bà biết không? hôm đó cháu đích tôn cũng đến thăm tôi, nó bảo thế này.
- Bảo sao, ông nói tôi nghe
- Nó nói ông và bố an tâm sau này đến tay cháu cháu thực hiện  mô hình BAD
- Ông có nghe nhầm không đây? VAC chứ.
- Nhầm làm sao nó nói chận to: BAD tôi nghe rất rõ mà.
- Thế BAD là mô hình gì mà lúc sống tôi chưa nghe nói đến?
- Mô hình mới đó bà, tôi cũng mới nghe đây thôi, chắc thằng cháu nó học được ở ngoài xã hội đó
-Ông đã hiểu ý  cháu chưa?
- Tôi hiểu rồi, BAD là "bán ăn dần"
- Ồ mô hình quá mới mẻ
- Có lẽ mình phù hộ cho nó chuyển đổi mô hình thôi
- Mô hình gì bà nói tôi nghe
- Mô hình BAS
- BAS là gì bà?
- Thì BAS là " Bán ăn sạch" đó.
Hai ông bà cùng cười và đi về phía tây phương.


1/10/2015
 
Bản quyền bởi Nhà thơ Bùi Văn Thanh
Địa chỉ: Số 22, ngõ 12, Đường Mê Linh, TP Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc | Điện thoại: 0982.345.096 | Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.