Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

GẶP NHAU CHIỀU XUÂN

GẶP NHAU CHIỀU XUÂN

Duyên gặp gỡ một chiều Xuân nắng đẹp
Mới sơ giao mà thấm đẫm tình người
Nối vòng tay với bao nốt nhạc vui
Tình thân ái cho đời thêm bát ngát
Ta đã cùng nhau cất cao tiếng hát
Sỏi đá buồn cũng thảng thốt hương hoa

Maimo
22/2/2014

Đọc bài thơ “MỘT CHIỀU XUÂN” Của nhà thơ Mai Mơ, chỉ một khoảng khắc của chiều xuân mà nhà thơ đã vẽ lên một viễn cảnh rất đẹp và sinh động.
Một chiều xuân khi cái đông vừa vụt tắt, không thể nói có gì lại đẹp hơn thế nữa.- Một chiều xuân có ánh nắng mang hơi ấm của trời đất ban cho con người, thật là thú vị thật là đẹp đẽ, âu đó cũng là cái duyên của vạn vật chào đón mùa xuân tươi đẹp, cái duyên của con người giao hòa trời đất, có duyên ta mới có cơ hội gặp nhau, không cóc duyên thì chẳng bao giờ có. Điều đó có thể nhiều người cảm nhận được nó nhưng để viết một câu thơ thì cũng phải có duyên mới viết ra được.
Đúng như nhà thơ Mai Mơ đã viết:
“Duyên gặp gỡ một chiều Xuân nắng đẹp
Mới sơ giao mà thấm đẫm tình người”
Chính cái sơ giao đó càng làm tăng giá trị nghệ thuật của câu thơ, chỉ mới cái duyên lần đầu tiên gặp nhau mà như đã thân quen nhau từ lâu lắm rồi, một tình cảm cao quí nhất giữa con người với một con người, hình thành một cách nhanh chóng, như một qui luật tự nhiên. Nhà thơ dùng cụm từ “Sơ giao” liên thủy với “ thấm đẫm” thật hay, mới “sơ” mà đã “đẫm” thật là một điều quá lý tưởng. Điều đó cũng chính từ cái duyên, từ một xã hội tốt đẹp mới có thể hình thành và nhanh chóng và keo sơn  ngay lại với nhau, một tình cảm con người với con người rất cao quí, đáng trân trọng biết bao.
Cuộc đời là cả một bản nhạc hùng tráng, từng con người là một nốt nhạc trầm bổng giao thoa với sự sống và vạn vật, với muôn loài. Những nối nhạc đó mà  hoạt động đơn lẻ, dù có hay đến mấy thì không bao giờ có một bản nhạc hoàn hảo được, mà những nối nhạc đó phải liên thủ, gắn kết lại với nhau mới có thể hòa âm thành một bản nhạc hay cho đời, và con người cũng vậy mà thôi. Điều này nhà thơ Mai Mơ đã khẳng định:
 “Nối vòng tay với bao nốt nhạc vui”
Đây cũng như một là qui luật có đoàn kết có chia sẻ thì mọi vấn đề xảy ra mới có thể giải quyết được, đoàn kết nối vòng tay lớn là một sức mạnh tổng hợp. Muốn vậy thì chúng ta phải làm sao? Để đạt được mục đích lý tưởng, để đi tới một tương lai tươi sáng , vậy có phải là tình thân ái như nhà thơ đã viết hay một cái gì khác, chúng ta không có tình có nghĩa với nhau không hợp nhau liệu có ai dám làm chung với nhau không? Chắc chắn là không rồi, vậy tình thân ái là một mấu chốt quan trong bậc nhất hình thành và đảm bảo chắc chắn cho cuộc sống, thì tình nghĩa mới dạt dào đầy sức sống mãnh liệt mà tự nó đạt được. Đúng là:
“ Tình thân ái cho đời thêm bát ngát”
Giả sử có ai nói điều này không phải thế, thì ta phải nghĩ lại một cách khách quan xem thử câu thơ viết nó sai chỗ nào? Đối với Bạch Hồng Ngọc đã đọc đi đọc lại rồi suy ngẫm, chắc chắn không thể khác, có quan tâm tới nhau, có giúp đỡ nhau với một tinh thần nhân ái, thì mới là cho cuộc đời tốt tươi mênh mông bát ngát.
Trước một cuộc đời tốt đẹp như vậy, có ai lại buồn, nếu buồn thì là một điều vô lý, chính điều tốt đẹp đó mới làm cho cuộc sống của chúng ta thêm sinh động hơn, thú vị hơn, vậy thì một điều luôn luôn tỷ lệ thuận với nhau, càng vui vẻ bao nhiêu thì càng cất cao lời ca tiếng hát mạnh lên bấy nhiêu, như câu thành ngữ đã viết: “Phú quí sinh lễ nghĩa” và cũng như lời nhà thơ đã thể hiện:
Ta đã cùng nhau cất cao tiếng hát”
Thật tuyệt vời, thật là hùng tráng, một vật vô tri, vô giác như sỏi đá cũng đã cảm nhận được điều đó, nhà thơ đã thổi cho nó một tâm hồn, một sức sống, nê  nó cảm nhận được rất rõ trước mọi sự đời, nhiều khi nó cũng buồn đó phải không các bạn, một điều kỳ diệu thật sự, một nhân cách hóa khéo léo, dùng một vật vô tri vô giác để thể hiện sự mạnh liệt sự sống, một sự đền đáp thực sự, thật xứng đáng với nỗ lực của chúng ta, của tình cảm giữa con người với con người, giữa con người và vạn vật trong tự nhiên. Quả đúng vời lời của nhà thơ Mai Mơ:
Sỏi đá buồn cũng thảng thốt hương hoa”
Một kết thúc rất hay, mọi sự kéo dài bài thơ này ra theo bạch Hồng ngọc cho nó là thừa thái, với 6 câu thơ này đã là quá đủ cho những gì mà nhà thơ  Mai Mơ muốn tâm sự cùng chúng ta.
Cảm ơn nhà thơ Mai Mơ, kính chúc nhà thơ sức khỏe tốt, hạnh phúc và an lành.

06/11/2014



Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

SUM VẦY
Kính tặng các thầy cô nhân ngày 20/11

Ngần thơ viết tặng đấng cô thầy
Trút cả chân tình đẹp sắc mây
Những buổi ban đầu hoa nở thắm
Từng phen chập chững ngọt vơi đầy
Công lao dạy dỗ ngời tha thiết
Nghĩa nặng rèn dìu thỏa ngất ngây
Đạo hiếu tu tròn tâm mãi đặng
Ngàn năm vẫn đượm chữ sum vầy
19/11/2014


Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Cảm nhận về bài “ TÂM THÀNH” Của nhà thơ Bùi Xuân Phượng.

Cảm nhận về bài “ TÂM THÀNH”  Của nhà thơ Bùi Xuân Phượng.

TÂM THÀNH

Chín chữ cù lao tự buổi đầu
Con còn nhỏ dại biết gì đâu
Tình yêu mắt mẹ tràn tâm hỉ
Nghĩa hiếu lòng con thẳm dạ sầu
Khắc khoải hồn mơ đằm nỗi nặng
Âm thầm cõi mộng ủ niềm sâu
Thân này đã chót ...sau nguyền chuộc
Mẫu tử đời luân ...cứ nguyện cầu!

BXP 11.10.2013

Gặp anh Bùi Xuân Phượng lúc còn bên thi đàn.com, rồi nay ở thi hữu.net. Có lần tôi đã ghé đến nhà anh chơi, gọi mãi, gọi mãi tưởng anh đi vắng. Để tạo bất ngờ nên tôi không báo trước, vậy nên nghĩ bụng anh đi vắng thì uổng công mình đi xa gần 60km. Cổng khép hờ, chó sủa rất to mà vẫn im hơi lặng tiếng, tôi đẩy nhẹ cửa bước vào sân, con cho hiền thật hình như nó nhận ra bạn của chủ nhà hay sao, chạy lại ngúc ngoắc đôi hít hít mấy cái vào chân, may quá nó không làm gì cả, rồi chạy lại góc sân nằm. Bước vào bậc thềm gọi thật to, hóa ra anh đang ngồi bên bàn máy tính, mải mê sáng tác. Anh vội quay lại,  và thốt lên ôi! hay quá! hay quá! Xin chào Bạch Hồng Ngọc, và ôm chầm lấy tôi.
Nói sơ qua về anh bùi Xuân phượng thì rất nhiều thành viên  cũng phải kính nể anh, cần phải học tập anh một số điều. Anh hầu hết tiếp xúc sáng tác với nhiều thể loại thơ, và họa thơ đường luật. Phải nói một niềm đam mê hoa bậc nhất, mà ít ai sánh kịp được lão tướng Phượng, mặc dù tuổi cao, sức khỏe yếu, nhưng với lòng đam mê sáng tác, chịu khó học hỏi, chịu khó sưu tầm, để trang thi hữu có một vườn hoa rực rỡ.
Nói về bài “ TÂM THÀNH” của anh thì đó là một cố gắng lớn, tuy xét xề luật thì không phải không có phạm bệnh lỗi gì, vẫn còn: Trùng từ, Thượng vĩ nhẹ, hay là bàng nữu, chánh nữu….nhưng cũng không đáng kể,  hưng về thanh thì cơ bản chuẩn, kết cấu diễn tả mạch lạc, không viết mỹ miều nhưng cũng không gượng gạo.

Đọc câu đầu tiên ta nhớ ngay đến câu ca dao:
"Đội ơn chín chữ cù lao, Sinh thành kể mấy non cao cho bằng."
Nghĩ một chút thì nó liên quan đến chữ tâm thật rồi, chín chữ cù lao là chín điều khó nhọc của người mẹ mang nặng đẻ đau, dạy dỗ, nuôi nấng, giáo dục, có  thế mới cho ta  nên người như ngày hôm nay, không một ai trong chúng ta dám vong ơn bội nghĩa. Vậy thì chúng ta phải biết đâu là cội nguồn, đâu là xuất phát điểm, điều chắc chắn là ta phải biết, muốn biết cần phải có tâm:
 “Chín chữ cù lao tự buổi đầu”
Những cái gian khổ khó khăn nhất của bước đầu cuộc đời nào ai biết được, có ai đo được cái to lớn mênh mông đó của người mẹ, bởi đó là điều tất yếu, nên lúc ta còn nhỏ dại bé thơ thì biết làm sao được.Đúng vậy:
 “Con còn nhỏ dại biết gì đâu”
Đọc đến đây ta thấy  một hình ảnh người mẹ nói chung rất cao thượng và đẹp đẽ, giàu lòng vị tha, thật là một người mẹ đáng trân trọng, tự hào hơn bao giờ hết, người mẹ luôn luôn bảo vệ con cái đến cùng, mỗi khi có bị làm sao thì người mẹ  sẵn sàng hy sinh  tất cả để cứu lấy đứa con thân yêu của mình, và tha thứ tất cả lỗi lầm của con gây ra.
“Tình yêu mắt mẹ tràn tâm hỉ”
Trước một tấm lòng bao la, cao thượng giàu lòng vị tha nhân ái của người mẹ thì tất nhiên đứa con nào cũng phải biết nâng niu, quí trọng và khắc sâu trong tâm trí.
“Nghĩa hiếu lòng con thẳm dạ sầu”
 Từ “ thẳm” trong câu thể hiện một nét sâu xa, có lẽ hun hút cả tầm mắt, đến mức không còn nhận thấy ra đâu là cùng, là tận về hiếu nghĩa của con đối với người mẹ , và nó cũng là chỗ che dấu đi cái nỗi sầu tư, lo lắng của người mẹ hay nói cách khác là cái sầu đã bị biết mất.
Nhà thơ Bùi Xuân Phượng muốn nhấn mạnh, muốn cởi hết ra cho chúng ta thấy rõ nhất về cái tâm, về cái đẹp của cuộc sống, tô màu thêm cái đẹp, rồi xoa dịu đi những vết chàm của cuộc sống, đâu phải làm tâm trạng bồn chồn không yên của tác giả, của người mẹ, cái mơ ước thầm kín của người mẹ đối với đứa con là cả một giấc mơ tuyệt diệu, đẹp lóng lánh, những tình cảm nồng nàn tươi thắm đó nó êm dịu gợi một cảm xúc sâu xa, dẫu có  bao thứ đè nặng lên bao nỗi cũng không sao cả, hãy tin tưởng rằng mọi sự sẽ tốt đẹp đang chờ đợi chúng ta. Bởi người mẹ luôn âm thầm chịu đựng, lo lắng, âm thầm dõi theo từng bước ta đi, dõi theo năm tháng trưởng thành của người con, chỉ trừ khi nhắm mắt xuôi tay mới đành chịu thôi.
“Khắc khoải hồn mơ đằm nỗi nặng
Âm thầm cõi mộng ủ niềm sâu”
Vậy thì thử hỏi có đứa con nào mà lại dám bất hiếu với cha mẹ, nghĩ vậy thì có lẽ là quá đáng, mà phải nói rằng tình mẫu tử không bao giờ có chuyện đó.
“ Thân này đã chót…” (riêng  “chót”ở đây là  “trót”)  tác giả muốn nói gì đây sau 3 dấu chấm chấm? có lẽ ai cũng hiểu được ý của tác giả, trong cuộc sống xô bổ thì không thể nào không gặp khó khăn trắc trở, không ai không có những phút xiêu lòng, những lúc sa ngã, có thế làm những chuyện không đâu, những lỗi lầm có thế khó tha thứ, song ở đây tác giả muốn cho ta biết thêm sự cao thượng tấm lòng mênh mông cao cả của đấng sinh thành, họ luôn độ lượng, luôn tha thứ cho chúng ta, gỡ rối cho chúng ta và  sẵn lòng cho chúng chuộc hết lỗi lầm để làm lại cuộc đời, để vươn lên trong cuộc sống, để tô thêm chữ tâm cho trọn đạo làm con. Đúng vậy các đấng sinh thành luôn luôn là như vậy. Tình mẫu tử thiêng liên là một thứ keo gắn kết mà không thể có một tức gì làm tách ra được.
“Thân này đã chót ...sau nguyền chuộc
Mẫu tử đời luân ...cứ nguyện cầu!”
Vậy trong cuộc sống mỗi một chúng ta cần cầu nguyện cho cuộc đời mình luôn mạnh khỏe, Hạnh phúc, tinh thần luôn trong sáng, chữ tâm luôn rạng ngời, giữ tròn đạo lý gia phong, chữ tâm luôn là cửa ngọc khuôn vàng mà ai cũng cần phải có.
Cảm ơn nhà thơ Bùi Xuân Phượng về một bài thơ nhiều ý nghĩa sâu xa, có thể Bạch Hồng Ngọc cũng chỉ hiểu được cái ria bên ngoài mà thôi, còn thực chất chưa thể hiểu hết được ý của tác giả.
Cuối cùng xin tặng nhà thơ một câu:
Tuổi gìa nhưng chí vẫn cao
Bác Bùi Xuân Phượng… tự hào cháu con.
Ngày 04/11/2014
Bạch Hồng Ngọc.



Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

LÀNG QUÊ



Bãi ruộng vườn ao nắng dãi dầu
Trai tài gái đảm sáng tình sâu
Tươi hồng khối óc thơm nguồn cội
Thắm đỏ bàn tay đượm sắc mầu
Cuộc sống hào hoa giàu cửa ngọc
Hương đời rạng rỡ mượt nàng châu
Người ơi tắm mộng miền lưu luyến
Nét đẹp làng quê thỏa nhịp cầu


01/11/2014

TÌNH QUÊ


Dãi nắng dầm mưa suốt giữa đồng
Năm trường vật lộn sá gì đông
Vàng thơm ruộng lúa duyên tình mặn
Thắm đượm vườn cây bến nghĩa nồng
Cuộc sống tương lai ngời đuốc tuệ
Thiên đường hạnh phúc đẹp lòng thông
Làng quê đổi mới nguồn hương quyện
Thỏa mãn niềm tin rực ánh hồng

01/11/2014
 
Bản quyền bởi Nhà thơ Bùi Văn Thanh
Địa chỉ: Số 22, ngõ 12, Đường Mê Linh, TP Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc | Điện thoại: 0982.345.096 | Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.