Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

NGHỀ GIÁO



Đến tuổi về hưu chẳng được rời 
Cho dù lỗi hẹn khá nhiều nơi
Phòng văn hướng thuận tình tươi bến
Nghiệp giáo ngời chương mộng sáng đời
Thước ngọc còn đây không buổi gác
Khuôn vàng mãi đó chẳng lần vơi
Nhân tâm toả ngát hoà muôn nẻo
Đức độ thơm hương lộng giữa trời
4/6/2017

VỢ ĐI TRÔNG CHÁU


Vợ đi trông cháu vắng nhà
Áo quần tự giặt, tự là thế thôi
Đã hơn hai tháng qua rồi

Đêm trằn trọc trở thèm hơi vợ hiền
Nằm ngang hết dọc rồi xiên
Quờ tay tìm kiếm tự nhiên mủi lòng
Đếm ngày tính tháng chờ mong
Cháu ngoan cứng cáp... Mẹ trông bà về
Bấy giờ tự lực mệt ghê
Lau nhà cơm nước vụng về... Vì quen
Bốn tầng từ dưới lên trên
Hôm nào cháu nội hộ bên thì nhàn
Xưa ham vi tính , gẩy đàn
Bây giờ tranh thủ thời gian chăm vườn
Trồng cây, hái quả vui hơn
Mít xoài khế nhãn chín thơm đầy nhà
Biết trong ấy cháu cần bà
Nhưng cũng thật là vất vả cho ông
Vợ về cảm thấy ấm lóng
Dẫu thương con cháu... Vì ông cũng đành
Trông cho ngày tháng trôi nhanh
Vợ chồng sum họp cơm canh ngọt lành.
11/6/2017


THÁNG 6 VỀ


Tháng 6 về
dấu hương thầm khoé mắt
Nhớ tuổi thơ thời bịt mắt bắt dê

Nhớ cánh diều nghiêng ngã kín bờ đê
Nhớ chùm phượng tay vụng về e thẹn
Tháng 6 về
nhớ dáng ai bẽn lẽn
Ngõ trúc chờ say điểm hẹn trăng non
Tiếng sáo ngân theo ngọn gió véo von
Hương rơm rạ thân quen còn đượm mãi
Tháng 6 về
gợi cho lòng nhớ lại 
Kỷ niệm nào cũng đẹp tựa bức tranh
Cái tuổi trẻ thơ cái tuổi tranh giành
Quần áo đẹp, dép giày rồi mũ vở...
Tháng 6 về
ngập nỗi nhớ tình quê!

1/6/2017
Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

RU CHIẾC NÔI KHÔNG

RU CHIẾC NÔI KHÔNG
Kính tặng Mẹ liệt sỹ

Mẹ ngồi ru chiếc nôi không
Chạn vào sâu thẳm cõi lòng thời gian
'Năm canh sáu khắc' dâng tràn
Mỏi mòn thầm dõi chứa chan 'ngọt ngào'
Mẹ ru biết đến ngày nao
Bến đời vơi cạn dòng đào còn nguyên
Mẹ rằng nhớ cội thung huyên
Công ơn dưỡng dục ai đền ai hay?
Nôi không ...ru mẹ tháng ngày
Đắng vành mắt ngọc và cay nỗi niềm
Thương Người thầm lặng ngày đêm
Khô giòn sợi nhớ... Dài thêm chuỗi buồn.
Canh suông lần đốt cội nguồn
Đan tay khâu giọt mưa tuôn trắng đồng
Mẹ ngồi ru chiếc nôi không!
Một mình một bóng một lòng khát khao...
18/5/2017

NHỚ ƠN LIỆT SỸ BÁC SỸ ĐẶNG THÙY TRÂM

NHỚ ƠN LIỆT SỸ  BÁC SỸ ĐẶNG THÙY TRÂM

Hai tiếng thiêng liêng
Tố quốc gọi lên đường.
Chị
Đặng Thuỳ Trâm
Tạm biệt quê hương,
tạm biệt giảng đường,
gác lại tuổi thơ,
xếp mọi ước mơ…
tình nguyện ra chiến trường, đánh giặc
Đi theo cuộc trường chinh,
đêm ngày cứu chữa thương binh,
blu trắng, xám màu khói súng.
Chị
chẳng hề nao núng,
tay túi thương,
vai súng trường,
băng qua lửa đạn cứu thương nhiệt tình.
Đã quên mình,
đang phơi phới tuổi xuân
không quản gian truân
lăn lộn ngày đêm dưới làn bão đạn
mi húp sưng, nước mắt khô cạn…
mái tóc xơ
quần áo khét lẹt mùi bom.
Chị
chẳng phút nghỉ ngơi trang điểm
tranh từng phút giây quí hiếm
săn sóc thương binh
đôi mắt huyền xinh
đã thành huyền thoại
Chị sẽ là mãi mãi
đẹp hơn bản tình ca.
Chị
một Bác sỹ tận tâm
một chiến sỹ kiên trung
Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng
và  đã kiên cường
anh dũng
hy sinh
Gửi lại quê hương
Cuốn nhật ký là niềm tin, là khát vọng…
Chất chứa tình thương…
Đầy ánh lửa chiến tranh
Sẽ mãi trường tồn theo năm tháng cuộc đời.

27/02/2011

Bùi Văn Thanh 
 
Bản quyền bởi Nhà thơ Bùi Văn Thanh
Địa chỉ: Số 22, ngõ 12, Đường Mê Linh, TP Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc | Điện thoại: 0982.345.096 | Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.